Em muốn đi đâu đó mà đúng không? Nhưng em sợ đêm về khuya cô chủ trọ đóng cửa. Em sợ em làm bạn cùng phòng đang ngủ lại thức giấc. Không sao cả, anh đưa em tới khách sạn giá rẻ đường Sư Vạn Hạnh – Khách sạn Nhất Nhất.
Ngày hôm nay của em thế nào?
Hôm nay em mệt, việc cuối tháng dồn đến khiến em cảm thấy có gấp đôi thời gian cũng không đủ để làm. Em ngồi giữa đống chứng từ ngổn ngang không biết bắt đầu từ đâu. Những deadline, những cái hẹn, mà thôi tháng nào chả vậy, em không sao.
Hôm nay, Em bị thủng xăm ngay giữa cầu. Bình thường em đắm mình trong những chiếc hẹn café. Em ngỡ như cuộc sống mình tuy chẳng có ai mang danh phận người yêu bên cạnh, nhưng cũng chẳng bao giờ cô độc.
Cho đến hôm nay, em lấy điện thoại ra trong vô thức nhưng chẳng biết bấm gọi số nào. Em không tự tin là có 1 người vì nghe em mà chạy đến bên em lúc em luống cuống. Vậy là, em dắt bộ xe đến cuối đường, mua một chai xăng lẻ 20k đi vội.
Thả trôi nỗi buồn theo dòng xe tấp nập
Em – người con gái đôi lúc thấy không thiếu điều chi đó, giờ cảm giác như chẳng có gì. Nhưng không sao cả, cho dù em có khóc thật to trên quãng đường đó, cũng chẳng ai nghe vì tiếng xe, tiếng khói to quá mà.
Hôm nay em bị chút hiểu nhầm oan ức ở công ty. Ừ thỉnh thoảng có tranh luận chút chẳng sao cả. Rồi ngày mai dù lòng em còn khúc mắc như nào thì mọi người cũng chẳng có thời gian hay đủ quan tâm để ý em đâu, nên hôm nay, em sẽ nhịn một chút.
Hôm nay trên đường về tự nhiên lại mưa chứ, em cố chấp đi nhanh 1 chút vì lười dừng lại, vậy là kết quả em ướt nhẹp.
Cơn mưa đúng là chẳng có tình người gì hết, em vừa mặc vội áo mưa vào thì trời lại trở mặt nắng to chứ. Bình thường vừa đi vừa ríu rít hát, hôm nay đến một cái nhếch mép thôi cũng lười nữa.
Đi đâu cũng được nhưng đừng mang nỗi buồn về nhà
Hôm nay em lười về nhà quá, về nhà em lại phải cười nói với các bạn cùng phòng của em. Không phải vì gì hết, chỉ là họ cũng có 1 ngày vất vả rồi, em đâu thể mang bất cứ điều tiêu cực nào về nhà được nữa. Nhưng thật sự em thấy mệt quá
Vậy đấy, có những ngày em tưởng như bao nhiêu đen đủi trên đời đều đổ xuống thân em, giống như cơn mưa vô tình kia, gom hết nước lại để đổ xuống đúng chỗ em đi vậy.
Nói em đừng buồn thì thật vô lý, vì cô gái nhỏ sao mà không buồn cho được chứ. Nhưng mà, những hạt mưa đó có khi còn không biết lòng em đang nỗi bão mới vô tình rơi xuống như vậy.
Những chuyện buồn nhỏ nhặt nếu biết em đã rất mệt với hôm nay rồi chắc cũng không nỡ đến với em ồ ập vậy đâu. Nên em có thể xem đó là một sự vô ý, để lòng bớt quằn quại nha.
Trời cũng tạnh rồi, để anh đưa em đi dạo một vòng nhé
Em muốn đi đâu đó mà đúng không? Nhưng em sợ đêm về khuya cô chủ trọ đóng cửa. Em sợ em làm bạn cùng phòng đang ngủ lại thức giấc.
Không sao cả, anh đưa em tới khách sạn giá rẻ đường Sư Vạn Hạnh- Khách sạn Nhất Nhất- 16 Sư Vạn Hạnh, phường 112, Quận 10. Với 300k/đêm, có đầy đủ tiện nghi. Phòng ốc sạch sẽ, nhân viên thân thiện.
Mình sẽ phóng xe máy nhanh qua những con đường đẹp nhất Sài Gòn. Đi qua cầu Sài Gòn, ngắm tòa Land Mark chạy vụt qua tầm mắt. Mình sẽ vòng ra nhà thờ Đức Bà. Về ngồi café bệt ở hồ con rùa. Anh sẽ ngồi cạnh, nghe em kể hết ngày hôm nay của em.
Em đừng sợ, anh nhanh quên lắm. Ngày mai anh sẽ không còn nhớ gì nữa đâu, nên em đừng xấu hổ nhé. Em có thể ích kỷ một chút, trẻ con một chút. Vì ai cũng người lớn thì biết nói gì với nhau đâu, hôm nay anh cũng gặp nhiều người lớn rồi.
Xong anh sẽ chở em về khách sạn Nhất Nhất, Khách sạn giá rẻ trên đường Sư Vạn Hạnh. Anh đợi em vào nhận phòng rồi anh về. Hôm nay đủ mệt rồi, em đừng nghĩ gì nữa cả, nghe anh lên tắm rửa nghỉ ngơi thôi nhé.
Ở khách sạn giá rẻ trên đường Sư Vạn Hạnh- Khách sạn Nhất Nhất- em là duy nhất. Em chẳng thiếu gì cả, thứ mà em đang thiếu là dũng khí để bắt đầu ngày mới một lần nữa. Anh tin là cô gái đáng yêu như em sẽ lại yêu đời vào ngày mai thôi. Những muộn phiền ngày hôm nay, mình đã thả vào đường phố nãy rồi.
Ngủ thôi cô gái nhỏ!